Tên gốc: Thâu hương
Tác giả: Nhiễm Nhĩ
Thể loại: Cận đại, dân quốc, hào môn ân oán, ngọt sủng, niên thượng, cưới trước yêu sau, Phúc hắc lưu manh sĩ quan đại lão x Ngây thơ nhuyễn nhu mỹ nhân thụ, nhất kiến chung tình, HE.
Edit: wattpad littlelittlezzz
Tình trạng: Hoàn 71 chương +6PN
Sau chuỗi ngày đọc đọc, bỏ bỏ, cuối cùng mình cũng hạ cánh an toàn với Trộm Hương. Truyện theo mình thì là phúc hắc trong ngoài bất nhất miệng độc nhất kiến chung tình sĩ quan công x ngây thơ ngoan ngoãn sườn xám mỹ nhân mít ướt với công Tiểu Phượng Hoàng thụ. Bối cảnh cận đại dân quốc, cũng có tình tiết sinh tử nữa nhé. (Cảnh báo cho bạn nào cần) Cái biệt danh Tiểu Phượng Hoàng là do khi có tin tức Lục gia muốn kết hôn với một vũ nam truyền ra, nhiều người mỉa mai thụ là chim sẻ mà đòi đậu cành cao hóa phượng hoàng, bị Lục gia vả mặt ngay tại chỗ, gọi thụ là Tiểu Phượng Hoàng luôn, chứ không có huyền huyễn gì hết đâu.
Phương Y Trì vì thiếu tiền chữa bệnh cho em gái nên bất đắc dĩ khoác lên bộ sườn xám bán rẻ tiếng cười, ngay ngày đầu tiên lên hát hí đã lọt vào mắt xanh Hạ Lục gia, nhưng do thời cuộc, Lục gia phải rời khỏi Bắc Bình, xây dựng thế lực cho riêng mình, trước khi đi không kịp chuẩn bị gì nhiều, phái người âm thầm trong tối bảo vệ thụ. Gian gian khổ khổ đợi đến ngày về, tất nhiên là phải hốt ngay Tiểu Phượng Hoàng về ổ mình rồi. Truyện càng về sau càng nhẹ nhàng thoải mái, chủ yếu là do ban đầu Tiểu Phượng Hoàng còn nghi ngờ tình cảm của Lục gia từ trên trời giáng xuống. Nói gì thì nói, Hạ Lục gia nói là đứng đầu Bắc Bình cũng không quá, tự nhiên lại vừa ý một vũ nam thân phận thấp kém, ai mà tin cho được. Tiểu Phượng Hoàng tự nhiên vớ phải ông chồng đùi to như thế, sợ đến nỗi chưa kết hôn mà đã lo hòa ly với chả hưu phu chọc cho Lục gia tức muốn rụng tóc luôn (◣_◢).
Khi đã rõ lòng nhau rồi, bạn ấy cũng chẳng vừa đâu, ngày trước sợ Lục gia như nghé con sợ cọp, giờ thì “trèo lên đầu lên cổ” người ta ngồi, làm nũng, xà nẹo cưng lắm. Ở bên Lục gia lâu ngày cũng nhiễm luôn tính bá đạo, nhóc thổ phỉ ôm bụng bầu chạy từ Bắc vào Nam để đòi tiền về dành dụm cho chồng. Hiền huệ lắm cơ (✿╹◡╹).
Hai người này nói chuyện hiếm khi cùng tần số, nhiều khi cười muốn nội thương vì bạn ý, nhất là cái khúc tưởng mình mắc bệnh nan y ấy. Đồng cảm với Lục gia thực sự (;⌣̀_⌣́).
Hạ Lục gia rất ngầu nhé, miệng độc cực kỳ, yêu vợ, cưng vợ lắm, nhưng mà cái gì ra cái nấy, làm sai là bị phạt ngay, gia pháp sẵn sàng (ʃƪ¬‿¬). Thương Lục gia lắm, toàn bị Tiểu Phượng Hoàng chọc cho tức gần chết chứ chả đùa.
Hành văn được, cần hài có hài, cần cảnh có cảnh, cần tình có tình luôn (H đủ đầy nha mọi người ¬‿¬). Mình rất thích cái cách dùng từ của editor, nhất là mấy từ tượng hình như “lóc cóc”, “lật đật”, “lén la lén lút”, etc. gợi tả cực kỳ. Edit tốt, nếu có lỗi thì chỉ là mấy typo nhỏ thôi, cái khác hoàn toàn không vấn đề gì.
Ròi, nói nhiều nữa thì cũng chỉ chốt lại câu mình thích truyện thôi (✿◠‿◠), link cho mọi người.
https://www.wattpad.com/story/208359920